IPB

Welcome Guest ( Log In | Register )

9 Pages V   1 2 3 > » 

SKELETON
Posted on: Jul 2 2009, 03:00 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


Bộ cờ ngà voi


Truyện ngắn
NGUYỄN NGỌC CHIẾN


(Tạp chí Xứ Thanh số tháng 5.2007; Tạp chí Non Nước số 127, tháng 11.2007; Tạp chí VN Bến Tre tháng 11.2007; Tạp chí Nhật Lệ số 153, tháng 12.2007; Tạp chí VN Bình Dương số 12, tháng 12.2007; Tạp chí Cửa Việt số 159, tháng 12.2007; Chương trình "Đọc chuyện đêm khuya" Đài TNVN đêm 24.01.2008; Tạp chí Nhà văn số tháng 4.2008; Tạp chí VN Bình Thuận số 143, tháng 5+6.2008...)

Tặng tác giả "Ván cờ đêm ba mươi"
Đây là lần thứ hai Xáng gặp ông Lãm, được đấu trí với ông Lãm trên bàn cờ. Chỉ có khác là lần này cuộc chơi không diễn ra nơi hội hè đông đúc như trước mà diễn ra ngay tại ngôi nhà hai tầng của ông Lãm, diễn ra trên một chiếc chiếu hoa Trung Quốc được trải ngay ngắn giữa nhà cũng trên một nền gạch hoa Trung Quốc nhẵn bóng. Cuộc chơi chỉ có hai mgười nên cũng không ồn ào, mất trật tự như trước. Gã còn nhớ, ở cái lần đầu tiên gặp ông Lãm ấy, gã là một trong những tay cờ được ban tổ chức chọn vào trận chung kết sau khi gã đã thắng liên tiếp các tay cờ khác ở vòng loại. Gã trở thành đối thủ của ông Lãm và bị ông hạ "nốc ao" luôn cả ba ván, đành chấp nhận đoạt giải nhì, xếp sau ông ta. Gã thua nhưng lòng gã vẫn lâng lâng. Bởi hôm ấy gã một mực cho rằng gã không thua ông Lãm, tay cờ của gã không thể thấp hơn ông Lãm. Sở dĩ gã phải xếp ở vị trí thứ hai là do hôm ấy tinh thần gã không ổn định khiến gã không thể dồn hết tâm trí cho cuộc chơi. Thứ nữa, ở một nơi đông vui, nhộn nhịp như hội cờ cũng có lắm yếu tố tác động đến tâm lý thi đấu của gã làm gã mất bình tĩnh sinh ra bại trận. Xưa nay gã chưa từng thua cờ ai. Ở bất cứ trận đấu nào, gặp bất cứ đối thủ nào, gã luôn luôn là người chiến thắng. Và thế là gã quyết tìm cho được ông Lãm, quýet thi đấu với ông ta một trận để chứng minh với ông ta rằng gã không thua ông ta.

Trước khi phóng xe vượt chặng đường gần ba mươi cây số đến đây, Xáng đã tìm hiểu sơ qua về con người này. Gã nghe ngườ ta nói rằng, ông Lãm không chỉ là một tay cờ cự phách, mà dòng dõi ông ta từ hai ba đời nay đều là những tay cờ khét tiếng. Nghe đâu, ngoài chơi cờ giỏi, ông Lãm còn là chủ nhân của một bộ cờ tướng có một không hai. Đó là bộ cờ mà tất cả các quân cờ đều được làm bằng ngà voi. Thế nên, ngoài việc chứng minh cho ông Lãm thấy tài chơi cờ thật sự của mình, gã còn rất muốn được chiêm ngưỡng bộ cờ quý giá ấy. Và nếu cần thiết, gã có thể xin ông Lãm để được ông ta mang bộ cờ ấy ra chơi với gã. Gã rất muốn được một lần sờ tay lên các quân cờ đó. Gã rất muốn thử cái cảm giác chơi cờ ngà voi nó lạ lùng, sung sướng ra sao. Nào ngờ khi đến nơi, ông Lãm chỉ chấp nhận đáp ứng một trong hai nguyện vọng của gã. Đó là chơi cờ. Còn nguyện vọng kia ông chối phắt. Nghĩa là gã không những không được chơi cờ ngà voi, mà ngay cả việc được nhìn thấy nó, gã cũng không thực hiện được. Tuy vậy, gã vẫn tỏ ra vui vẻ. Vì gã cho rằng bất cứ ai trong trường hợp này, kể cả gã, cũng đều xử sự như thế. Trước khi bước vào cuộc chơi gã cũng kịp đảo mắt nhìn ngắm qua quýt cơ ngơi của chủ nhân. Quả là một ngôi nhà bề thế, khang trang, mà đến cả nằm mơ gã cũng không bao giờ có được. Chắc hẳn ông Lãm là một người giàu, rất giàu là đằng khác. Thì cứ nhìn vào ông ta, từ cách ăn mặc, chải chuốt, cho đến cái da mặt đỏ như thịt gà chọi cũng đủ biết ông ta đang sống một cuộc sống giàu sang, sung sướng đến thế nào. Nhưng thôi, kệ ông ta, mình phải tập trung vào chơi cờ, phải hạ gục ông ta trong lần gặp này. Xáng thầm nghĩ và bắt đầu ngồi xuống nhìn chăm căm vào cái bàn cờ trước mặt. Cái bàn cờ gỗ cũ kỹ, những quân cờ gỗ cũng cũ kỹ, xem ra nó đã được ông Lãm sử dụng từ rất lâu. Dẫu sao được chơi cờ trên cái bàn cờ gỗ cũ kỹ này gã vẫn thú hơn nhiều so với chơi trên bàn cờ giấy hoặc bàn cờ nhựa. Chơi trên bàn cờ gỗ, gã khoái nhất là lúc bắt quân, được cầm quân cờ của mình mà đập đến "chát" một cái lên quân cờ của đối phương, nếu là các quân chủ lực như xe, pháo, thì cái cảm giác khoan khoái càng tăng lên bội phần.
Nửa giờ trôi qua. Rồi một giờ trôi qua. Nắng thu vàng óng đã bắt đầu rót những tia nắng xuống hiên nhà. Những tia nắng chênh chếch xuyên qua giàn thiên lý trước sân, đậu trên ngưởng cửa, rồi nhích dần, nhích dần về tấm chiếu hoa nơi ông Lãm và Xáng đang ngồi. Cuộc cờ giữa hai kỳ thủ đã kết thúc ván thứ nhất. Đánh thêm một ván Xáng thôi không đánh nữa. Bởi đã ván thứ hai rồi mà gã vẫn thua, mà lại thua nhanh chóng hơn ván trước. Nếu tiếp tục đánh ván thứ ba chắc chắn gã sẽ lại thua nốt. Rút cục, cả hai lần gặp ông Lãm gã đã không thắng nổi ông ta một ván nào. Bây giờ thì gã phải thừa nhận là gã thua, chứ không thể đổ lỗi cho bất kỳ lý do nào được nữa. Đúng là lời đồn về tài chơi cờ của ông Lãm quả không sai tý nào. Ông ta thật cao cờ, thật mưu lược tựa như một vị tướng cầm quân bách chiến bách thắng. Những nước đi của ông ta như làm chủ thế trận, như nhìn thấy ruột gan, óc não đối phương. Từ xuất xe, vào pháo, nhảy mã, giục tốt, lên tượng...rồi các đường tiến, hồi, qua phải, qua trái, cắm, chọc, nhử, vây, kẹp, chặn, bắt...của ông ta thật là thiên biến vạn hoá không sao lường được. Ông ta có cách chơi dồn đối phương vào thế bí, chặn cứng các ngả, khiến quân cờ của gã tiến không xong mà thoái chẳng được. Cờ của ông ta thì tung hoành ngang dọc, quân này giữ quân kia, bắt được một quân của ông ta phải đổi vài ba mạng. Cứ thế ông ta bao vây tứ phía, hạ dần xe, pháo của gã để rồi cuối cùng đánh tan sĩ tượng, giáng một đòn chí mạng khiến gã phải bó tay. Ở ván thứ nhất, vài ba nước đầu gã còn có vẻ tự tin một chút, hy vọng một chút, nhưng đến những nước sau thì càng đánh gã càng lâm vào thế bí. Mồ hôi gã bắt đầu túa ra nhỏ tong tong xuống bàn cờ. Gã vò đầu bứt tai tìm đủ cách chống đỡ nhưng vẫn không sao đảo ngược được tình thế. Đến ván thứ hai thì ở ngay nước đi thứ mười bốn, gã đã hoàn toàn không làm chủ được thế cờ nên gần như phó mặc cho ông ta chi phối. Càng đánh, Xáng càng khám phá ra những nước cờ mà gã cho là vừa độc đáo vừa độc địa của ông ta. Đó là những nước cờ chớp nhoáng, xuất quỷ nhập thần, đầy ma lực, đầy sức mạnh. Những nước cờ như đánh vào tâm trí gã, buộc gã phải suy nghĩ đến đau cả óc để tìm cách gỡ rối. Nhưng nước cờ như kim châm vào huyết mạch gã khiến gã phải tối tăm cả mặt mày, mụ mị cả đầu óc, để rồi cuối cùng không còn biết xoay xở ra làm sao. Trong khi đó thì ông Lãm cứ tỉnh bơ, coi như chẳng có chuyện gì xảy ra. Cũng như các quân cờ đầy khí thế chiến thắng của ông, trông ông thật ung dung, đỉnh đạc. Một sự ung dung, đỉnh đạc của người chiến thắng. Sau mỗi nước đi, thấy đối phương gãi đầu gãi tai, nhấc lên đặt xuống quân cờ trong tay mà chưa biết phải đặt vào vị trí nào thì ông khẽ nhếch mép một cái lấy chai rượu "Ông già chống gậy" đặt sẵn bên cạnh, rót ra ly tự thưởng cho mình nột hớp. Xong, ông "khà" một tiếng, vuốt vội một cái lên mép rồi mới lại chăm chú nhìn xuống bàn cờ. Ông Lãm cũng rót cho Xáng một ly, những lúc gỡ được thế bí, gã cũng nâng ly rượu lên, hớp một hớp. Nhưng sao gã thấy rượu hôm nay đắng ngăn ngắt, dù gã biết rằng rượu của ông Lãm không phải là rượu xoàng.
Xong ván thứ hai, thấy gã cứ ngồi đực ra không chịu xếp cờ, ông Lãm phải lên tiếng: "Thôi à?". "Vâng, thôi!". "Tay cờ của cậu còn non lắm làm sao bì được với tay cờ của tôi". "Vâng!". Rồi chẳng nói chẳng rằng, gã chào ông Lãm ra về. Gã phóng xe trên con đường đất bụi mù mịt. Lòng gã uất ức, tắc nghẹn. Về đến nhà, gã nằm dài ra giường, thở dốc lên. Chưa bao giờ gã thấy nhục nhã như hôm nay, bực bội như hôm nay. Gã căm giận gã, căm giận ông Lãm, căm giận với tất cả. Tại sao chứ! Tại sao gã lại có thể thua cờ ông Lãm, một người đâu phải là kẻ có máu mặt trong chốn cờ bạc như gã. Đã bao giờ gã thua ai mà lại thua một cách đau đớn như thua ông Lãm lần này. Không! Gã chưa bao giờ thua ai cả, chưa bao giừo thua ai lấy một bàn, một trận lại càng không. Trong vùng, từ những tay chơi cờ có tiếng cho đến những người mới võ vẽ tập cờ, ai ai cũng nể phục tài chơi cờ của gã. Người ta coi gã như một con ma cờ, nể trọng gã như bậc đàn anh đàn chị. Thế mà nay gã phải thua cái ông Lãm chó chết ấy tới hai trận, hai trận mà không gỡ lấy được một ván. Ừ! Ở trận đầu, hồi hội cờ, gã còn đổ cho lý do này lý do kia, chứ trận này gã đã dốc toàn tâm toàn ý, có bao nhiêu mưu ma chước quỷ gã đều đã tung cả ra mà cái ông Lãm ấy vẫn dễ dàng dồn gã đến chân tường, hạ gục gã. Cứ nghĩ đến cái lúc ông ta nhếch mép nâng ly rượu lên hớp một hớp rồi "khà" một cái là gã lại thấy sôi cả ruột lên. Đúng là cái cử chỉ ngạo mạn, ta đây, coi người khác không ra gì. Thôi, thế là từ nay cái danh hiệu "vô địch cờ" đã không còn là của gã nữa. Cái danh hiệu ấy đã bị ông Lãm cướp mất rồi. Gã đau đớn đén mất ăn mất ngủ, người gã gầy rộc đi. Vợ con gã phải thay nhau động viên, gã mới hồi phục trở lại. Nhưng nỗi ám ảnh về trận cờ thua ông Lãm thì cứ đeo bám gã. Rồi gã tính đến chuyện phục thù. Gã phải gặp ông Lãm một lần nữa và quyết đấu với ông ta một trận nữa. Gã phải danh lại cho bằng được niềm vinh quang của gã. Gã phải chứng minh cho ông Lãm biết rằng: Ở cái đất cờ này, thằng Xáng này chưa bao giờ chịu thua cờ ai. Suy nghĩ và gã sực nhớ tới bộ cờ ngà voi của ông Lãm. Bộ cờ đã từng mang đến niềm tự hào tột đỉnh cho gia đình ông ta. Giá mà ở lần chạm trán thứ ba này chịu chơi với gã bằng bộ cờ ngà voi ấy.

Thế là gã đi, quyết ra đi. Dù trời rét buốt đến thấu xương gã vẫn phóng xe đến tìm ông Lãm. Lòng gã đầy tự tin, đầy kiêu hãnh. Gã lôi ra một chai rượu mà gã phải bỏ ra hơn một trăm ngàn đồng để mua rồi xin phép ông Lãm tự tay xuống bếp nổi lửa làm gà. Bếp lửa đỏ rực xua đi cái lạnh buốt giá làm ấm cả gian nhà. Hai người trải chiếu ngay bên cạnh bếp lửa vừa nhâm nhi vừa trò chuyện. Ông Lãm lên tiếng: "Chà! Rượu ngon quá! Lại còn cả gà nữa? Cậu bày vẽ ra làm gì cho tốn kém. Loại này tôi dùng thường xuyên ấy mà!". Gã nhã nhặn đáp lại: "Có gì đâu chú! Chú cháu mình lâu ngày gặp nhau, cháu muốn mời chú uống với cháu một chén. Tiện thể hôm nay đến đây, cháu muốn hầu chú vài ván may ra học được ở chú ít nước...". "Chơi thì chơi cho vui thôi, chứ cậu có học cả đời cũng làm sao học được cờ tôi. Mà dẫu có học được cậu cũng làm sao địch nổi tôi!". "Dạ! Chú là người cao cờ, vô địch thiên hạ, cháu nào dám!". Xáng làm bộ khúm núm nhưng trong lòng gã thì như đang có một ngọn lửa bùng lên. Gã không ngờ ông Lãm cũng là một người hiếu thắng, coi chiến thắng là trên hết, chẳng khác gì gã. Ông khoe với gã rằng ông đã biết chơi cờ hơn bốn mươi năm nay. Kể từ ngày ấy, với hàng ngàn cuộc so tài, ông luôn luôn là người chiến thắng. Ông còn nói thêm rằng, từ bây giờ trở đi ông vẫn sẽ là người chiến thắng, không một địch thủ nào có thể đè bẹp được ý chí ấy ở ông. "Cho nên - Ông nói thẳng vào mặt Xáng - cậu đừng bao giờ nuôi ảo tưởng là có thể đến đây làm gì được tôi".
Khi chai rượu đã lưng lưng, Xáng mới đả động đến bộ cờ ngà voi và một mực nài nỉ ông Lãm cho được tận mắt nhìn thấy nó. Gã nói rất tha thiết rằng gã rất yêu cờ, mê cờ, rằng gã có thể đánh đổi tất cả những gì đang có để được suốt đời sống chết với cờ. Vì yêu cờ, coi cờ là sự nghiệp của bản thân nên gã rất muốn được thưởng thức những bộ cờ độc đáo. Và nếu như một lần, chỉ một lần thôi được hầu cờ với chủ nhân bằng bộ cờ ngà voi ấy gã sẽ xem đó như một vinh hạnh của cuộc đời. Gã nói và bỗng dưng nước mắt gã ứa ra. Ông Lãm hình như cũng động lòng trước những giọt nước mắt và những lời lẽ chân thành như mật rót vào tai ấy của gã nên đã đồng ý. Nhưng ông không vội đưa ngay bộ cờ ấy ra, mà cứ thủng thẳng, túc tắc kể cho gx nghe về nguồn gốc, xuất xứ của nó trước đã. Đây là việc ông vẫn thường làm đối với bất cứ ai trước khi người đó được sờ tay vào bộ cờ ngà voi của ông. Và ông rất lấy lam kiêu hãnh về điều này.
Ông Lãm kể rằng, bộ cờ ngà voi của ông đã có từ cách đât hơn một trăm hai chục năm. Nó nguyên là của một vị vua triều Nguyễn nổi tiếng tài cao, đức rộng, đam mê cờ tướng. Ông nội của ông Lãm xưa kia là một người chuyên đi làm thuê kiếm sống. Nhưng ông là một người thông minh, ham học. Nhờ nghe lỏm bài giảng của người gia sư dạy học cho con chủ nhà mà ông trở nên sáng dạ, được chủ nhà thương yêu nhận làm con nuôi, cho ăn học tử tế. Và cũng nhờ tư chất thông minh mà ông học một biết mười, mỗi năm hai lớp. Rồi khi đi thi ông đỗ trạng nguyên được vua giữ lại trong cung dạy học cho con vua và các quan đại thần. Ông còn là một người chơi cờ tướng rất giỏi, không ai địch nổi. Nhân một lần nhà vua tổ chức thi đấu cờ, ông đã hạ gục tất cả các đối thủ, giành ngôi vô địch. Mến mộ đức tài của ông, vua đã ban tặng ông bộ cờ ngà voi của ngài. Bộ cờ ấy sau này được ông truyền lại cho con ông, tức cha ông Lãm. Cha ông nối nghiệp ông nội ông được cả đức lẫn tài và cũng là một tay cờ nức danh, cả tổng cả huyện không ai là không biết. Rồi khi cha ông mất, bộ cờ ngà voi ấy cùng với bí quyết chơi cờ "trăm trận trăm thắng" của tổ tiên được ông thừa hưởng và kế nghiệp. Ông không làm được trò trống gì nhưng tay cờ của ông thì càng ngày càng cao, càng ngày càng lan xa toả rộng.
Ông Lãm cất giữ bộ cờ ngà voi ấy rất kỹ, coi như báu vật. Chẳng mấy khi ông chơi cờ bằng bộ cờ đặc biệt ấy. Rủi khi có khách tới chơi nhà ngỏ ý muốn hầu ông đôi ván, ông cũng chỉ đem ra những bộ cờ thông thường. Trong nhà ông có tới hai mươi bộ cờ khác nhau. Mỗi bộ cờ là một sự tích oanh liệt trong đời cờ của ông. Tùy mặt khách mà ông biết chọn bộ cờ nào. Những người có may mắn được ông cho chơi cờ ngà voi phải là những người ông đặc biệt mến mộ hoặc nể trọng, nhưng cũng không nhiều lắm. Và trước khi chơi một việc đầu tiên ông phải làm đó là mở tủ sắt lấy bộ cờ ấy ra trân trọng đặt lên bàn thờ thắp hương vái cầu xin tổ tiên trước đã. Đối với Xáng, ông nói sở dĩ ông cho gã được hưởng đặc ân này không phải ông mến mộ hay nể trọng gì gã mà là vì ông thương tình gã.
Ông Lãm nói đến đâu Xáng dạ dạ, vâng vâng đến đó. Lúc này đây ruột gan gã như đang có lửa đốt và gã chỉ mong sao ông Lãm mang ngay cái bộ cờ ấy ra. Gã nhìn xoáy vào mặt ông Lãm nhủ thầm: rồi ông sẽ thấy hôm nay bằng bộ cờ ngà voi của ông tôi sẽ chơi với ông thế nào; tôi sẽ cho ông biết nỗi đau thua cờ nó xót xa, nhục nhã thế nào...Trong khi đó thì ông Lãm đã đi vào nhà. Chắc ông đang làm cái việc trang trọng ấy trước tổ tiên ông như ông vẫn từng làm. Một lúc ông đi ra, ông mang theo một chiếc hộp gỗ và một cái bàn cờ gỗ. Ông đặt chúng trước mặt Xáng. Rồi ông ngồi xuống từ tốn mở cái hộp ra. Rồi ông thông thả nhặt ra từng quân cờ. Đôi mắt Xáng như bị hút vào đó. Gã gần như nhảy cẫng lên, kêu to lên vì sung sướng và cả vì ước muốn của gã đã toại nguyện. Quả là một bộ cờ đẹp đến mê hồn. Gã nhặt lên từng quân, lật bên này, lật bên kia ngắm nghía như muốn cho no tròn con mắt và thỏa nỗi thèm khát của gã. Đúng là những quân cờ được làm bằng ngà voi thật rồi! Trong chúng thật nõn nà, tròn trịa và trắng muốt như những viên đá hoa cương. Mỗi quân cờ đều được chế tác, cắt gọt, trau chuốt hết sức công phu. Trên mặt cờ, mọi họa tiết từ màu sắc, đường tròn, các chữ tên của quân cờ...đều được chạm khắc tinh xảo, sắc nét. Cái bàn cờ cũng không chê vào đâu được. Nó được làm bằng gỗ mun, mặt đen bóng, phản chiếu như pha lê, có thể soi mình vào trong đó. Quả đúng là bộ cờ độc đáo, hoàn hảo và tuyệt mỹ như một tác phẩm nghệ thuật.

"Thế nào, đã bắt đầu chưa? Ông Lãm lên tiếng và nói thêm - Thắng thua chỉ một ván thôi đấy, không có ván thứ hai đâu!". Xáng "Vâng" một tiếng rồi lanh lẹ xếp cờ. Gã bên cờ chữ xanh. Ông Lãm bên cờ chữ đỏ. Nhìn bàn tay phủ đầy lông của Xáng cứ thoăn thoắt, thoăn thoắt trên từng quân cờ, tim ông Lãm như thắt lại. "Ấy...ấy, cậu hãy từ từ và nhẹ tay cho một tý. Cờ này không thể vội vàng và hấp tấp thế được. Nhân đây tôi cũng cần nhắc cậu một điều ấy là khi chơi, cờ này tuyệt đối không được "bốp, chát" như cờ kia đâu đấy nhé! Phải nhẹ nhàng, thật nhẹ nhàng! Thế này này...thật nhẹ nhàng!". "Vâng!". Mặt Xáng tươi như bình minh vừa hé rạng. Lúc xếp xong cờ, bỗng gã ngẩng lên nhìn ông Lãm, đổi cách xưng hô, không "chú chú, cháu cháu" nữa, mà "ông ông, tôi tôi" và dõng dạc tuyên bố: "Hôm nay, bằng bộ cờ ngà voi này tôi sẽ thắng ông!". Ông Lãm trố mắt nhìn Xáng như nhìn một con vật lạ rồi ông bỗng cười khẩy và cũng đổi cách xưng hô: "Chú mày mà thắng được ta, ta xin từ bỏ cờ không bao giờ chơi nữa. Nào, ta nhường chú mày đi trước!". Mặt Xáng vênh lên: "Hãy khoan, hôm nay chơi với ông tôi còn muốn chấp ông một con xe và một con pháo". Trong lúc ông Lãm chưa có phản ứng gì thì gã đã đưa tay nhón luôn hai quân cờ bên phần cờ của gã. Nhưng gã không đặt hai quân cờ đó xuống bên bàn cờ như người ta vẫn thường làm mà cứ nắm nó khư khư trong tay như không bao giờ chịu buông ra. Vẻ mặt ông Lãm đang dương dương tự đắc bỗng ỉu xìu, biến sắc khi ông nhìn vào tay Xáng. Bàn tay Xáng trông mới cồ cạp, gân guốc làm sao! Ông có cảm tưởng như bàn tay dữ dằn, gớm ghiếc đang nắm chặt kia của gã có thể sẽ làm xây xát hoặc cũng có thể vung lên, giáng một cái xuống nền nhà, đập nát hai quân cờ của ông. Chao ôi, nếu đúng như thế thật thì bộ cờ ngà voi của ông sẽ không còn nguyên vẹn nữa. Nó sẽ trở nên què quặt, thui dột, không còn cân đối nữa. Nó sẽ không còn có ý nghĩa, giá trị gì nữa hết. Rồi ông sẽ biết ăn nói thế nào với tổ tiên, dòng họ mỗi khi thắp hương đứng trước bàn thờ? Mới chỉ nghĩ thế thôi ông Lãm đã thấy sởn cả tóc gáy, héo hắt cả ruột gan. Ông vội vàng nói với Xáng: "Thôi thôi, hôm này chú mày thắng ta, nhất định thắng ta. Chú mày cứ bỏ hai quân cờ đó xuống, ta chơi đều cờ, thắng thua không thành vấn đề. Mà ngộ nhỡ chú mày có thua ta thì ngày mai ta cũng sẽ tuyên bố khắp thiên hạ là ta thua chú mày...ta thua chú mày, được chưa?". Mặt Xáng vẫn trơ lỳ như đá và tay gã vẫn bóp chặt hai quân cờ. "Hay là chú mày cần cái cơ ngơi nhà cửa này của ta, ta cũng cho chú mày tất. Chỉ cần chú mày bỏ hai quân cờ đó xuống. Nào! Cậu Xáng, nghe tôi, bỏ hai quân cờ đó xuống rồi chơi!". "Không! Tôi không cần gì cả, tôi chỉ cần đánh bại ông!".Tiếng Xáng rít lên và tay Xáng dang ra liệng thẳng cả hai quân cờ vào bếp lửa. Ông Lãm kêu lên một tiếng thất thanh rồi nhảy bổ tới bê chậu nước hắt vào bếp. Nhưng muộn quá rồi! Không còn kịp nữa rồi! Khi ngọn lửa được dập tắt thì cả hai quân cờ đã hoàn toàn biến dạng, trở nên méo mó, quăn queo. Ông Lãm vục tay vào bếp mò mẫm một lúc mới moi được hai quân cờ dị hình dị dạng ấy ra. Mặt ông bê bết tro than, trông thật thiểu não, thật đáng thương. Bằng một cử chỉ trân trọng, ông nâng hai quân cờ mà giờ đây chỉ là hai cục than trên hai bàn tay mình. Cả người ông run lẩy bẩy và miệng ông méo xệch lại như mếu. Rồi ông bỗng ngửng lên nhìn về phía Xáng. Hai con mắt già nua long lên sòng sọc và vằn lên những tia máu như muốn ăn tươi nuốt sống ngay kẻ đã phá hại cổ vật của ông. Như một con hổ vồ mồi, ông chồm tới, một tay túm tóc Xáng, một tay vớ thanh củi vung lên...Nhưng nghĩ sao, ông buông Xáng ra, lùi lại, hầm hầm chỉ tay vào mặt Xáng quát to: "Đồ súc sinh, đồ tiểu nhân bỉ ổi! Tao sẽ tính chuyện này sau, còn bây giờ...tao phải chơi với mày...chơi với mày để mày biết ai là người chiến...thắng". Người trong xóm đổ xô tới vây lấy hai người. Và cuộc cờ có một không hai bắt đầu diễn ra. Dù có lợi thế hơn hẳn Xáng hai quân cờ chủ lực là xe và pháo, nhưng ở ván cờ này do phải suy nghĩ quá nhiều về bộ cờ ngà voi đã vĩnh viễn mất đi hai con, ông Lãm đã không thể nào còn đủ minh mẫn để làm chủ thế trận. Và ông đã thua Xáng. Đó là trận thua đầu tiên trong đời cờ của ông. Đó cũng là trận thắng oanh liệt nhất trong đời cờ của Xáng.
Ôi một trận cờ! Một trận cờ mà lần đầu tiên Xáng được thoả thích chiêm ngưỡng, thoả thích sờ mó những quân cờ độc nhất vô nhị; một trận cờ mà gã cho là trong đời cờ của mình, gã chưa bao giờ được tận hưởng niềm chiến thắng ngọt ngào, hân hoan đến thế. Mặc dù chỉ ngay sau khi kết thúc cuộc đấu, gã đã phải đánh đổi bằng một trận đòn nhừ tử từ những người nhà ông Lãm và phải cắp đít bỏ chạy đến bán sống bán chết. Còn ông Lãm, người mà trước trận đấu hãy còn là một tay cờ uy danh, tiếng tăm lừng lẫy, giờ phải bó gối ngồi đó, ủ rũ bên bàn cờ. Rồi cả cái phong thái ung dung, đĩnh đạc nơi con người ông ta trong những lần ông ta "điều binh khiển tướng" trước đây cũng như biến mất để thay vào đó là một vẻ mặt âu sầu và một tinh thần rệu rã. Hẳn ông Lãm đang rất khổ tâm. Không biết ông đang khổ tâm về chuyện gì? Vì phải mắc lừa Xáng để đến nỗi thất bại thảm hại trước tay cờ của gã chăng? Hay vì bộ cờ ngà voi, kỷ vật tổ tiên để lại mà ông coi như báu vật nay không còn nguyên vẹn nữa? Cũng có thể do ông nghĩ cao xa hơn, rằng ông đã tự mình làm tổn thương đến bản sắc, truyền thống tốt đẹp vốn có của gia đình, dòng họ? Càng nghĩ, ông càng thấy xót xa, ân hận. Giá mà ông biết kìm nén lòng huênh hoang, tự ái vớ vẩn của bản thân, biết nhường nhịn kẻ yếu, biết xem thường chuyện hơn thua trong các cuộc chơi...thì mọi chuyện chắc đã rất khác...rất khác.
N.N.C
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10726 · Replies: 3 · Views: 17,767

SKELETON
Posted on: Apr 23 2009, 02:10 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Ngày ấy, ở Lạng Sơn có một cặp vợ chồng trẻ sống bên nhau rất hạnh phúc. Người chồng thích cờ tướng...

Vào những lúc rảnh rỗi anh thường bầy bàn cờ chơi một mình đề tìm nước đi hay. Ở huyện bên có một ông già cao cờ. Anh hay sang thăm và thi đấu với ông. Anh thua nhiều hơn được. Càng thua càng ham, anh bỏ bễ cả việc nhà để đi đánh cờ. Người vợ khuyên bảo chôgng không được giận lắm, một hôm ôm con mấy tháng tuổi bỏ về nhà mẹ đẻ. Chị muốn chồng phải đến tìm mình xin lỗi, hứa không còn chơi cờ nữa rồi mới về với chổng.

Đợi cả tuần không thấy chồng đến chị bắt đầu lo. Chị thắc thỏm định ôm con về tìm chồng thì thấy anh đến. Chị làm mặt giận bỏ vào nhà trong. Anh chổng xách theo con gà, làm cơm thết đãi cả nhà. Đoạn anh nói xin nhờ bố mẹ vợ trông nom giúp vợ và con, anh sẽ lên đường đi học cờ ở nơi xa. Bao giờ thành tài anh mới về. Chị vợ nghe càng giận, không cho anh gặp mặt.
Ngày hôm sau, anh từ biệt gia đình, hàng xóm, xuống thuyền đi theo sông Kỳ Cùng và từ đó không thấy anh về nữa. Chị vợ đợi chồng một tuần, ba tuần, một năm, ba năm. Chị càng đợi càng bồn chồn nhớ anh da diết. Chiều chiều, chị trèo lên đỉnh núi, mắt dõi về phương xa, hướng anh đi khuất nẻo chân trời. Đứa con chị bồng trên tay nhớ bố khóc thút thít. Tiếng trẻ con khóc vọng xuống chân núi làm rừng núi buồn lây. Các chú chim non ở các tổ chim rải rác quanh chân núi ngóng lên đỉnh chiêm chiếp như muốn gọi người chồng trở về. Một hôm, người ta không nghe thấy tiếng khóc và tiếng chim kêu nữa. Chị vợ bồng con đã hóa đá trên đỉnh núi.

Bảy năm sau, người chồng bỗng trở về. Bà con làng xóm gặp anh thì mừng lắm. Trông anh rắn rỏi, cương nghị hơn ngày ở nhà. Nghe bà con kể lại vợ đã hóa thành đá trên đỉnh núi anh đau đớn nghẹn ngào. Anh leo lên đỉnh núi, thắp cho chị một nén hương và rút trong túi bên mình ra một quân cờ. Những năm lưu lạc bên Tầu anh đã trở thành cao thủ trong làng cờ. Vua nước Tầu mời anh vào cung. Các cao thủ của Vua nước Tầu lần lượt bị anh đánh bại. Vua nước Tầu muốn gả công chúa cho anh. Anh nhớ người vợ ở quê nhớ đến con còn bé, anh xin cáo từ. Ngày chia tay nhà vua tặng anh bộ quân cờ bằng ngọc. Ai để bộ quân cờ này trong người vào mùa đông thì ấm, mùa hè thì mát. Đêm đêm, bộ quân cờ phát ra ánh sáng xanh biếc.

Anh muốn cho vợ xem nhưng vợ anh không còn nữa. Anh muốn dạy con anh chơi cờ nhưng con anh đã là vật vô tri, hình như mi mắt còn vương ngấn lệ. Anh đặt quân Tướng dưới chân người vợ hiền thảo chờ chồng.

Kể từ ấy, không ai biết anh đi đâu.

Bà con gọi đấy là hòn Vọng Phu. Ở dưới chân bức tượng đá có một hòn đá nhỏ xanh biếc, mặt phẳng lý, người ta bảo đấy là quân Tướng trong bộ quân cờ bằng ngọc. Vào những đêm trăng tròn, gió mát, ở chân núi thường nghe thấy tiếng chan chát từ đỉnh núi vọng xuống, người ta lại bảo đấy là người chồng đang chơi cờ quanh đây.

Anh vẫn kiên trì chờ vợ con tỉnh giấc để đến với anh, cả nhà sẽ sống trong hạnh phúc.
Nguyễn Đắc Phong
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10636 · Replies: 1 · Views: 10,249

SKELETON
Posted on: Apr 10 2009, 02:28 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


Văn hoá - Văn nghệ


Người cao cờ đệ nhất thiên hạ

Tả Tông Đường, một danh tướng đời Thanh song cũng là người cao cờ nổi tiếng trong thiên hạ. Ông được người đời ví như là Đế Thích của trần gian.

Một hôm trên đường đi kinh lý ở Giang Tô, Tả Tông Đường thấy một ngôi nhà tranh cũ nát, bé nhỏ song lại treo một tấm biển lớn “Người cao cờ đệ nhất thiên hạ”. Tả Tông Đường lắc đầu: “Kẻ nào mà kiêu ngạo như vậy. Chắc người này chưa bao giờ ra khỏi nhà nên mục hạ vô nhân”. Nói rồi ông đẩy tấm liếp che cửa để vào nhà, xin đọ tài với chủ nhân. Tả Tông Đường giao hẹn: “Nếu nhà ngươi thua ta liền ba ván thì phải dỡ tấm biển ngay lập tức”. Chủ nhà - một cụ già cũ người nhưng đôi mắt rất tinh anh bèn vâng dạ đồng ý. Quả nhiên chỉ chưa uống hết chén trà, Tả Tông Đường thắng liền ba ván, ông hồ hởi đốc toàn quân tiếp tục lên đường.

Bẵng đi vài năm sau, Tả Tông Đường được Vua cho an trí. Ông sai gia nhân đi đường Giang Tô để hy vọng gặp lại đối thủ cũ. Rất ngạc nhiên, Tả Tông Đường thấy đối thủ của mình không những không bỏ tấm biển “Người cao cờ đệ nhất thiên hạ” đi mà lại còn thay bằng một tấm biển khác có dòng chữ “Người cao cờ đệ nhất thiên hạ” to gấp hai, ba lần dòng chữ ở tấm biển cũ. Dừng lại trước ngôi nhà, Tả Tông Đường gọi “đối thủ” ra rồi mắng: “Nhà ngươi thật là hợm hĩnh. Lần trước thua ta cờ, ngươi hứa là sẽ bỏ tấm biển đi. Ta đi khỏi, ngươi lại treo tấm biển khác to hơn để loè thiên hạ. Để ngươi chừa thói kiêu ngạo, ta chơi với ngươi năm ván nữa. Nếu lần này ta lại thắng, ngươi phải chẻ ngay tấm biển kia để làm củi”.

Chủ nhân ngôi nhà tranh vâng dạ rối rít, lấy bàn cờ ra để đọ trí với Tả Tông Đường. Lần này chưa kịp ngồi ấm chỗ, Tả Tông Đường đại bại.

Không hề tức giận, trái lại trong lòng vô cùng cảm phục các thế cờ bí hiểm, biến hoá như thần của cụ già, Tả Tông Đường khiêm tốn hỏi: “Thưa Tiên sinh, vì sao lần này tiên sinh chơi giỏi như thế? Loại cao cờ như tôi, cũng không thể lường được”.

Cụ già lễ phép thưa: “Bẩm ngài. Lần trước sở dĩ tôi không dám thắng ngài, chỉ vì ngài đang là mệnh quan của triều đình. Nếu thắng, chắc ngài sẽ không để tôi được yên, chứ đâu chỉ bắt bỏ đi cái biển hiệu. Vậy nên tôi đã cố tình thua. Lần này, nhìn đồ đạc và gia nhân, tôi biết ngài đã nghỉ hưu. Vậy nên tôi mới dám phạm thượng, thắng ngài. Mong ngài đại xá cho kẻ tối dạ này”...

Tả Tông Đường ôm ghì “đối thủ” vào lòng, rồi cả cười: “Trên bàn cờ, tiên sinh quả là người sáng trí. Song trong cách nhìn người, tiên sinh đúng là tối dạ. Tiên sinh hiểu về ta như thế tức là chẳng hiểu gì cả và coi thường ta quá. Ta đâu phải loại tiểu nhân. Bởi lẽ, vị trí trong xã hội và vị trí ở bàn cờ tướng là hai chuyện rất khác nhau. Ta không bao giờ lấy vị trí của ta trong xã hội để áp đảo tiên sinh lúc chơi cờ. Chẳng qua tiên sinh tự áp đảo mình mà thôi”.

Tả Tông Đường vừa đi khuất, người cao cờ đệ nhất thiên hạ liền hạ ngay tấm biển nọ rồi đem đốt. Trong ánh lửa bập bùng, ông thầm nghĩ: “Người ứng xử như Tả Tông Đường mới là bậc cao cờ đệ nhất thiên hạ”.

Phúc Bình
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10618 · Replies: 1 · Views: 9,219

SKELETON
Posted on: Mar 23 2009, 10:00 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


QUOTE(Internazionale @ Mar 23 2009, 06:45 AM) *
Vì những chuyện thế này mà cờ tướng bị coi là bệ rạc,bê tha,đầu đường xó chợ.Chơi cờ,mê cờ không phải là điều xấu nếu không muốn nói là rất lành mạnh và văn hoá nhưng chơi kiểu này tôi e là có hơi hướng của cờ..bạc,cay cú nhiều hơn là đánh cờ giải trí.Có thể đây chỉ là 1 câu chuyện hư cấu nhưng nó chỉ là người ta phải suy nghĩ chút thôi vì quá ư bình thường.Mượn hình ảnh về cờ để nói lên 1 câu chuyện gia đình lục đục,đấu tranh nội ngoại tâm,nhan nhản và nhàm chán,chưa hẳn là 1 ý tưởng tốt.laugh.gif


Có gia đình đi rồi em sẽ hiểu: So với cuộc đời thì cuộc cờ thật là đơn giản !
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10550 · Replies: 6 · Views: 20,100

SKELETON
Posted on: Mar 23 2009, 03:13 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


Thanh Niên Online - Thứ Hai, 23/3

Bạn có biết thế nào là chơi cờ tướng không? Chắc chắn khi tôi hỏi câu này, nhiều người sẽ bảo: chơi cờ tướng dễ ợt, hoặc chuyện chơi cờ tướng thì có gì lạ đâu, chỉ hỏi qua một lúc là biết. Nào con mã con pháo con xe con tốt, ai mà không biết chứ. Nhưng tôi vẫn sẽ bảo là bạn chưa biết một tí gì về chuyện này, chưa biết thế nào là cái cụm từ chơi cờ tướng của tôi.
Trong cái thế giới mà chúng ta đang tồn tại, nhiều cái cứ trôi qua trước mắt, ngay cả khi nó nằm trong tầm tay chúng ta, chúng ta vẫn cứ không biết gì về nó.

Tôi chẳng biết gì về cờ tướng, không phải tôi dốt đường chơi, nhưng tôi vẫn cứ không biết gì về cả bộ cờ lẫn cách đi quân cờ. Hằng ngày tôi vẫn cất hai bộ cờ màu đỏ và màu trắng vào hai cái hốc tủ để sách, tủ này được đóng bằng gỗ dán rất mỏng, chừa một ngăn cho hai bộ cờ. Bộ màu trắng bị mất một con tốt. Còn bộ màu đỏ hôm mua chính tôi mở ví trả tiền. Có lúc tôi cũng định học chơi cờ một cách nghiêm túc, nhưng một người đàn bà trẻ lắc đầu, bảo đừng. Tôi phì cười: Nếu trong nhà tôi có hai người ngồi chơi cờ thâu đêm suốt sáng thì chị nghĩ sao? Cũng khá ấn tượng đấy chứ? Cô ta im lặng.
Lúc đó mưa đang rơi.

Chồng tôi và chồng cô ta ngồi trên vỉa hè đánh cờ.
Con phố nhỏ người qua người lại hôm đó không đông như mọi ngày. Vì mưa đang rơi và gió đầu năm còn khá lạnh. Họ ngồi từ trưa, lúc mặt trời bắt đầu đứng ở trục giữa. Ăn cơm trưa xong là chồng tôi bắt đầu đi bộ ra cái vỉa hè phía bắc quán nhà. Khi ấy chồng cô ta đang đánh ván thứ bao nhiêu với một tay khùng khùng ở khu phố. Tay khùng khùng cãi ông ăn gian thì có. Chồng cô ta hất bàn cờ, phá tan thế cờ sắp thua đậm. Chồng tôi can ngăn và ngồi xuống tỉ thí với người đàn ông này. Lúc đó nắng mùa xuân đang bừng sáng cả khu phố, nắng bắt đầu đứng chính giữa cây cơm nguội đang xòe những nụ xanh che khuất cành trên cành dưới khẳng khiu thì chồng tôi ngồi xuống. Khí lạnh chạy luồn qua những bờ tường rồi ẩn sâu dưới những cái cống thối đầy bọ gậy. Nắng làm tôi vui hẳn lên vì quán cà phê bắt đầu đông khách. Chồng tôi ăn xong thì bảo, ra đây một tí. Tôi chưng hửng vì lúc nào cũng nghĩ anh là một tay chủ quán không tồi. Lẽ ra anh đã có thể đứng bên cái lin-ga úp ngược đặt sát quầy bar, tay chắp sau lưng quan sát khách đang kéo lên gác, rồi đoán định được ý muốn của khách, gọi nhân viên phục vụ, đưa mắt kiểm soát việc pha chế. Lẽ ra... Nhưng anh bảo, mình lo quán nhé, ra đây tí.
Một tí của anh kéo dài từ trưa hôm đó, thứ ba ngày mười sáu tháng ba cho đến hai hôm sau, trưa thứ năm ngày mười tám tháng ba.

Hôm đó chồng tôi mặc rất đẹp. Anh mặc bộ com-lê kiểu mới màu ghi đen, xỏ đôi giày da màu đen hàng hiệu tôi mua ở Seoul về năm ngoái. Mái tóc anh mềm mại hất lên trán. Nom như một chàng thư sinh chưa vướng bận gia đình. Chồng cô ta như tay lái lợn, cái áo sơ-mi nhàu nát màu cháo lòng, tóc tai bờm xờm như kiểu ngủ dậy chưa chải, mắt long sòng sọc, còn mũi thì khịt khịt. Tôi vẫn gọi gã là con chim lợn. Nhìn hai người hai bên bàn cờ thật không tương xứng. Họ cùng ngồi xổm, sau thì ngồi lên cái cục gạch nhặt bên chân tường. Xong lại nhấp nhổm đứng duỗi chân lên cho đỡ mỏi, lưng cong vít xuống cắm mặt vào bàn cờ, nghĩa là cái mông thì chổng cả ra hè phố. Tôi lấy xe máy, lượn qua lượn lại ngắm chồng đánh cờ, tôi chẳng hiểu mà cũng không thể đến gần cái đám đông đang xúm xít xung quanh đám cờ toàn đàn ông con trai, trẻ già trông đều nhếch nhác kia. Tôi liếc vào, chẳng biết tốt xe pháo mã thế nào, chỉ thấy chồng mặc com-lê xa lạ hẳn với đám đông, mông cứ nhấp nhổm chìa ra hè phố.
Đến chiều xẩm, quán vắng lặng hẳn. Ai nấy đều đến giờ về nhà ăn cơm. Tôi lấy di động nhắn tin: Mình về ăn cơm. Máy rung lên câu trả lời: OK.
Tôi nhìn ra trước cửa quán. Vợ con chim lợn đang đứng cạnh cái xe Attila màu trắng sữa, tóc quăn bay bay trong làn mưa bắt đầu phả xuống. Cô ta đang nhắn tin. Tôi nghĩ cái tin ấy cũng như tin của tôi, hoặc thiết tha hơn: Anh về ăn cơm với em.
Chúng tôi cùng đợi. Từng thời khắc bay qua mái nhà, xuyên qua làn mưa bụi. Kim đồng hồ cứ chuyển dịch dần. Đôi lúc tôi bắt gặp cô ta đang ngước lên quán nhìn tôi đang ngồi đợi chồng bên cửa sổ; hoặc cô ta đã bắt gặp tôi liếc nhìn cô ta đang đứng chờ chồng dưới đường. Cho đến lúc đó chúng tôi chưa hề quen nhau.
Hai ba cái tin nhắn nữa được chuyển đi. Chỉ thêm một cái OK được nhận về, rồi im lặng. Tôi gọi. Chồng tôi gắt vào máy: Ăn trước đi. Tôi cố vớt vát: Mình sắp xong chưa? Giọng chồng tôi dịu xuống: Sắp.
Tôi đi ra vỉa hè, nơi có bàn cờ và hai người đang chơi cờ. Màn đêm đã buông xuống cùng những làn mưa rơi mỗi lúc mỗi dày. Trên vỉa hè đèn đường đỏ quạch. Những tán lá bằng lăng không đủ làm dù che. Hai người đàn ông ngồi dưới màn mưa mải miết. Lưng áo com-lê đã ngấm mưa. Đôi giày da loáng nước. Tôi ngồi xuống bên cạnh anh. Khi đó con chim lợn húng hắng ho. Xung quanh hai người đàn ông là những đống đầu mẩu thuốc lá. Tôi gạt chúng sang hai bên, lót dép ngồi xuống vỉa hè ướt nhẹp, cạnh chồng.
Bạn tôi bảo: Chồng mày mê cờ thế, đỡ mê thứ khác. Một chị cùng cơ quan bảo tôi, cứ kệ nó, còn hơn đi chơi ở đâu đâu, chơi cờ còn là môn chơi trí tuệ. Tôi cũng bảo vợ con chim lợn thế. Nhưng cô ta cười khẩy: Ngu xuẩn, là tôi nói tôi, không phải bảo chị. Tôi hỏi: Sao lại cho mình ngu xuẩn? Cô ta đáp: Thì ban đầu tôi cũng nghĩ như họ, nên còn khuyến khích cho chơi. Tôi bảo: Tôi còn bỏ tiền mua bàn cờ cho chồng. Nhưng lúc đó tình thế làm tôi phải bỏ tiền chứ không phải chiều chồng. Cô ta bảo: Dù chị có cho anh ấy chơi hay không thì anh ấy cũng cứ chơi, không ngăn được đâu.
Chồng tôi kể, khi còn nhỏ, mới mười hai mười ba, lẽ ra theo đám bạn cùng lứa chơi trận giả hay đi hái trộm hoa quả trong vườn nhà hàng xóm, thì anh lại ngồi chơi cờ với các cụ trong đội cờ của làng. Chồng tôi mê nghề luật sư. Nhưng nhà nghèo quá, đành xung phong đi lính, mong vào lính rồi thì sẽ được đi học trường sĩ quan. Lúc lên đơn vị, trong ba lô của anh căng phồng toàn sách học tiếng Anh. Nhưng rồi anh cũng chẳng được cấp trên cho đi học. Hết chiến tranh, ở đâu cũng có tiêu cực phí. Anh ngồi chơi cờ giết thời gian với chỉ huy.
Ra quân, anh về thi đại học. Nỗi nhớ cờ ngấm vào gan ruột.
***

Vợ đối thủ của chồng tôi chống xe máy sát vệ đường, cũng ngồi xuống cạnh chồng cô ta, như tôi. Chúng tôi ngồi im lặng như thế qua đêm, cho đến khi những con chuột cống lấp loáng nước bò ra kiếm mồi vào tang tảng sáng, khi những gánh hàng sớm ngang qua.
Lúc đó, những giọt nước mưa cũng đã len lỏi vào tim tôi lạnh cóng. Tóc tôi bết nước mưa, nước mưa chảy xuống áo tôi thành dòng.
Tôi bảo chồng tôi: Nếu người ngồi bên cạnh mình là một người khác người ta, chắc mình cũng không để ý.
Tôi lại bảo: Nếu ngồi ăn cơm cùng mình là người khác người ta, chắc mình cũng không để ý.
Im lặng một lát, tôi lại bảo: Nếu người ấy có giận mình như người ta từng giận mình, mình cũng đừng chấp nhé. Đàn bà ai cũng muốn được chồng để ý.
Tôi lại kiên nhẫn bảo: Nếu người ấy bảo mình ngẩng lên nhìn ra thế giới loài người, để biết từng thời khắc trôi qua, để biết nắng, mưa, gió, bão, để biết cái nhà hàng xóm đang tìm cách cấu dần hết vồng cây nhà mình, để biết ngày ấy giờ ấy cần phải đi từ giã một người tốt mới vừa qua đời... để biết như tất cả mọi người không chơi cờ tướng, thì mình hãy lắng nghe nhé.
Tôi nói câu đó là lúc đến ván cờ thứ bao nhiêu rồi. Đã qua hai ngày hai đêm chồng tôi không về nhà, không ăn, không ngủ. Chúng tôi cùng ngồi bên nhau bên cạnh bàn cờ. Cả tôi và người phụ nữ tóc xoăn. Chân mỏi nhừ, lưng tê dại. Bụng không còn cảm giác muốn ăn. Mà cho đến lúc ấy tôi vẫn không hiểu tí gì về cách chơi cờ tướng. Chẳng hiểu vì sao họ lại có thể say mê và kiên nhẫn một cách đáng sợ như vậy.
Tôi bỗng thấy anh hét lên: Vớ vẩn!
Bàn cờ màu đỏ ướt nhẹp trong khoảnh khắc bị hất tung. Quân cờ vung vãi. Gã đàn ông kia gào lên câu gì đó. Mặt hai người đàn ông lúc đó không có tí máu nào.
Tôi và cô ta nhìn nhau căm ghét.
Tôi hét lên: Đồ chim lợn thối tha!
Cô ta cũng không chịu kém: Đồ thiu, đồ giả nhân giả trí.
Tôi nghe bên tai tiếng chồng: Cô cút ngay. Cứ bám theo tôi ra đây làm gì.
Khi ấy mưa vẫn không ngừng rơi.
Mưa rơi đã hai ngày hai đêm rồi mà bầu trời trên cao vẫn còn nặng trĩu.
Võ Thị Xuân Hà
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10547 · Replies: 6 · Views: 20,100

SKELETON
Posted on: Oct 2 2008, 04:15 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



em inter nhiệt tình quá nhỉ, một mình đăng bài suốt, cuối năm bận rộn quá nên anh cũng ít vào chơi, em inter hay chơi ở sới nào, hôm nào anh dẫn anh em qua chơi.
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10113 · Replies: 4 · Views: 11,737

SKELETON
Posted on: Jul 25 2008, 03:36 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Theo mình còn anh Tiến Cường con cụ Thọ nữa
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10048 · Replies: 9 · Views: 20,060

SKELETON
Posted on: Jul 9 2008, 09:23 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Để cho dân chủ nên muốn anh em tự đưa ra danh sách, sau đó mới tổ chức bình chọn, mình chắc cũng chỉ biết 1 số người, những ai hay đi đánh thì kể tên để mọi người cùng biết
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10041 · Replies: 9 · Views: 20,060

SKELETON
Posted on: Jun 23 2008, 08:53 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


Sau thời gian bôn tẩu giang hồ, anh em kỳ thủ ở hà nội thử bình chọn xem 20 cao thủ cờ độ mạnh nhất hà nội là những ai, (chú ý là cờ độ nhé!),

rolleyes.gif thử vinh danh các bác cờ độ xem thế nào
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10038 · Replies: 9 · Views: 20,060

SKELETON
Posted on: May 5 2008, 09:15 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


ủng hộ nhiệt tình, nên tổ chức thường xuyên những hoạt động như thế này để phát triển phong trào cờ tướng hà nội, về số lượng em ko lo, chỉ cần có giải là sẽ có đủ người để thi đấu
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #10028 · Replies: 2 · Views: 8,887

SKELETON
Posted on: Mar 5 2008, 12:24 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Lớp cờ tướng do Kỳ Vương Nguyễn Tấn Thọ và anh Nguyễn Tiến Cường giảng dạy tiếp tục chiêu sinh đợt 2, nhằm mục đích tạo điều kiện cho đông đảo các bạn ham thích cờ tướng tại hà nội cơ hội được nghiên cứu cờ tướng một cách có bài bản, giao lưu nâng cao trình độ và thi đấu tại các giải đấu. Một số thông tin chính các bạn có thể xem tham khảo tại mục chiêu sinh đợt 1 đã đăng trong diễn đàn này. Thông tin chi tiết đề nghị liên hệ cho Anh Hùng: 092 575 1881


(Thông báo các bạn lớp cờ tướng khoá 1,sáng thứ 7 này, 9 giờ, tổ chức họp lớp ở địa chỉ cũ Đặng Văn Ngữ, đề nghị đi đầy đủ)
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9985 · Replies: 2 · Views: 14,387

SKELETON
Posted on: Feb 26 2008, 08:46 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


Nhiều cao thủ quá, tiếc là công ty lại cử đi công tác trong tuần này, thành ra không có cơ hội để học hỏi mọi người.
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9939 · Replies: 21 · Views: 40,939

SKELETON
Posted on: Feb 21 2008, 08:03 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Lộ hết bài rồi còn đánh gì nữa, bây giờ mới tập thì bằng sao người ta đã tập lâu rồi, chẳng lẽ em định đợi các cao thủ đi nhầm sao unsure.gif
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9910 · Replies: 20 · Views: 44,366

SKELETON
Posted on: Feb 21 2008, 03:12 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


@Internazionale: Cậu Lê Thanh Hải đó có tham gia.

Anh cũng được mời, ngoài ra câu lạc bộ chùa vua có thêm hai người nữa

Lúc đầu giải chỉ định lấy 20 người nhưng sau đó chú Bảo quyết định tăng lên 30 người, mục đích là tìm kiếm tài năng trẻ để trẻ hoá đội tuyển.

Bên Việt Sơn cũng có tổ chức giải, tại Thái Thịnh nhưng lệ phí cao quá (1 triệu/người) nên anh không tham gia
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9907 · Replies: 20 · Views: 44,366

SKELETON
Posted on: Feb 20 2008, 09:00 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Giải cờ tướng các kỳ thủ mạnh Hà nội sắp khởi tranh từ ngày 25/2/2008 đến 02/3/2008 tại trung tâm thể dục thể thao, 75 Đặng Văn Ngữ, Đống Đa, Hà nội.

Thông tin chi tiết sẽ được cập nhật khi giải bắt đầu diễn ra.
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9903 · Replies: 20 · Views: 44,366

SKELETON
Posted on: Jan 28 2008, 04:31 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


QUOTE(Internazionale @ Jan 28 2008, 04:05 PM) *
Hihi,hôm qua qua CLB Chùa Vua học hỏi,công nhận là các bác ở đó đánh hay thật.Được giao lưu kể cũng vui nhưng để thua nhiều thấy cũng buồn buồn.Em đúng là vẫn còn non quá.Bạn em thì có khá hơn chút.Hay nhất là gặp được cụ Tấn Thọ,cụ tuy già mà xem vẫn sắc sảo lắm.Quả không hổ danh là lão kỳ vương đất bắc năm xưa.À mà các bác ở CLB cho em và bạn em đăng ký tham gia giải Chùa Vua năm nay nhé.Còn chừng gần tháng nữa là tới rồi.Kể từ giờ đến đó bạn em và em sẽ cố gắng luyện tập hy vọng là có kết quả khả quan hơn.CLB mình theo em tham gia giải sẽ gây được bất ngờ đấy.Chúc mọi người năm mới khoẻ mạnh và thành công !!!



Mấy anh em ở đây toàn là gà cho người ta chăn thôi.

17xx, 18xx thì thi đấu gì laugh.gif

Chủ yếu là vào cản đường đối thủ bằng cách làm họ mất thời gian thôi wink.gif
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9882 · Replies: 19 · Views: 50,413

SKELETON
Posted on: Jan 27 2008, 09:50 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


QUOTE(tamaihanem @ Jan 27 2008, 07:05 PM) *
Một ý kiến hay, Ske cố gắng đỡ được 30move vì trannang đến 21xx cơ mà nhỉ. ANh em mình lẹt đẹt có 17xx chắc thua


Hay quá!!! trannang cho ý kiến cái.

Nếu mình đỡ được 30 move thì tính là hoà nhé. Mình đánh với mấy anh tuyển hà nội mà 17 nước đã thua te tua laugh.gif
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9877 · Replies: 9 · Views: 25,357

SKELETON
Posted on: Jan 27 2008, 01:05 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Trình độ mình ở mức gà vịt, đánh lung tung cho vui là chính, có lúc thắng 21xx có lúc lại thua 15xx

Xem nào 2100 + 1500 = 3600

Đem chia đôi = 1800 vậy đây là trình độ thật của mình

Hôm nào đánh với trannang1984 hi vọng trannang đang có phong độ kém thì may ra mới hoà được laugh.gif

Hôm nào mời qua câu lạc bộ chùa vua đánh giao hữu, để mình học hỏi bạn vài chiêu.
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9870 · Replies: 9 · Views: 25,357

SKELETON
Posted on: Jan 27 2008, 12:50 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


QUOTE(too______bad @ Dec 12 2007, 09:52 PM) *
(và đây cũng là cuộc thi thơ có tầm cỡ bậc nhất của báo Văn nghệ).

Không ngờ SKELETON vừa là giáo sư dạy Cờ Tướng ..kiêm Nhà Thơ nữa tongue.gif

Chữ nghĩa Văn Chương chưa dầy Lá Mít... sad.gif Nhưng Tôi lại thích nói chữ rolleyes.gif

Tôi nghe Hoài mấy chữ nào là ..Có Tầm Cỡ.. rolleyes.gif , Giãi Đỉnh Cao laugh.gif

Nhưng không hiễu nghĩa cũa nó ..Mong Giáo sư giãi thích hộ. wink.gif

Thành Kính phân ưu biggrin.gif


laugh.gif xin lỗi có hai vấn đề cần làm rõ:

Thứ nhất, tui đánh cờ tướng rất kém, cái lớp dạy cờ tướng là tui đăng hộ anh tiến cường và Ông tấn thọ. Hiện lớp đã khai giảng và Ông Thọ đang trực tiếp giảng dạy. Nếu bạn cho rằng Kỳ Vương Nguyễn Tấn Thọ không phải là giáo sư về cờ tướng thì tuỳ bạn, nhưng tôi chắc chắn những người đang học cũng như những người biết ông thọ đều không nghĩ như bạn.

Thứ hai, chữ nghĩa văn chương của tui đúng là chưa dầy lá mít, nhưng bài thơ trên là tui chép lại y nguyên của cố nhà thơ Phạm Tiến Duật, không dám sửa đổi 1 từ nào, để tỏ lòng ngưỡng mộ và thương tiếc, cũng là để giới thiệu thêm một bài thơ về cờ cho mọi người. Nếu bạn cũng cho rằng chữ nghĩa của cố nhà thơ Phạm Tiến Duật là chưa dầy lá mít thì mình cũng đành chịu thua bạn.

Giãi bầy đôi điều để tránh hiểu nhầm, có gì chưa đúng mong anh em bỏ qua cho!!!
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9869 · Replies: 2 · Views: 10,763

SKELETON
Posted on: Jan 26 2008, 05:23 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Cũng chưa biết được, hôm đánh với trannang có lẽ Vn_conghoa đánh tay không dùng SW

nếu muốn kiểm tra trình độ thì hôm nào mời trannang qua câu lạc bộ chùa vua đánh giao hữu xem

Dùng SW hay không thì biết ngay laugh.gif
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9864 · Replies: 19 · Views: 50,413

SKELETON
Posted on: Jan 25 2008, 09:47 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Inter lúc nào qua chùa vua giao lưu với anh em
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9860 · Replies: 19 · Views: 50,413

SKELETON
Posted on: Jan 25 2008, 09:44 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


QUOTE(tamaihanem @ Jan 24 2008, 04:59 PM) *
Giải đó clb chùa vua hem được tham gia. kô thì mấy lão làng đi biết mặt. Đành ngậm ngùi đợi đến giải chùa Vua . Inter đánh ở ongame ah, nick tôi ở ongame là satphalang, nao vô đánh mấy bàn cho vui nha. Đánh ở cxq thì hetmaulachet


Năm 2008 câu lạc bộ chùa vua bắt đầu xuất quân, mà mở đầu là giải chùa vua.

Anh em cứ chuẩn bị tinh thần.

Sau giải đó sẽ đến giải hà nội mở rộng.

Hi vọng anh em trưởng thành từ lớp đào tạo cờ tướng chùa vua sẽ thể hiện được bản lĩnh và giành được các giải cao.

Chúc câu lạc bộ chùa vua gặt hái nhiều thành công trong năm mới!!! laugh.gif
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9858 · Replies: 19 · Views: 50,413

SKELETON
Posted on: Jan 11 2008, 02:54 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Nước cờ đó Hứa mượn con mã của đối phương làm ngòi nên mạnh dạn thí xe đánh sỹ, kết thúc đẹp mắt. Tuy nhiên nếu không thắng nhanh thì cờ tàn Hứa vẫn có thể ép chết đối phương. laugh.gif
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9835 · Replies: 2 · Views: 10,302

SKELETON
Posted on: Jan 10 2008, 10:02 AM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352



Bạn Internazionale viết hay quá, không biết anh em ở câu lạc bộ chùa vua có thể mời bạn đến giao lưu được không, câu lạc bộ ở ngay cạnh chùa vua, nếu bạn từng đánh giải ở đây thì chắc sẽ không khó tìm. Rất mong được sự chấp thuận của bạn, nếu được thì bạn vui lòng cho biết để anh em còn bố trí.
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9831 · Replies: 6 · Views: 13,760

SKELETON
Posted on: Jan 7 2008, 03:59 PM


Advanced Member
***

Group: Members
Posts: 250
Joined: 26-January 05
Member No.: 352


Mời bạn đến giao lưu tại câu lạc bộ chùa vua, do ông thọ và anh tiến cường quản lý, tại đây cũng có nhiều anh em mê cờ đang tập luyện. Nơi đánh cờ ở trong nhà, có bàn ghế và nước uống đầy đủ chu đáo, và không gian rất yên tĩnh thuận tiện cho việc tập trung đánh cờ, tin chắc bạn cũng sẽ tìm được những đối thủ vừa tầm để tập luyện, địa điểm cách cổng chùa vua khoảng 50m trong ngõ đối diện cổng chùa.

Ở đây chỉ là nơi đánh cờ lành mạnh và giao lưu, mong bạn về kịp trước khi câu lạc bộ tổ chức giải thi đấu
  Forum: Diễn Đàn Việt Nam · Post Preview: #9826 · Replies: 6 · Views: 13,760

9 Pages V   1 2 3 > » 

New Posts  New Replies
No New Posts  No New Replies
Hot topic  Hot Topic (New)
No new  Hot Topic (No New)
Poll  Poll (New)
No new votes  Poll (No New)
Closed  Locked Topic
Moved  Moved Topic
 

- Lo-Fi Version Time is now: 19th March 2024 - 02:40 AM